Vậy chỉ số nào mang tính đại diện hơn ?
GDP : đo lường tất cả sản phẩm cuối cùng tại quốc gia, nó hàm chứa năng lực sản xuất của một nền kinh tế. Tuy nhiên, hiện nay với các nền kinh tế mở và giao lưu quốc tế, các tập đoàn xuyên quốc gia đầu tư sang các nước đang phát triển rất lớn nhằm tận dụng lợi thế nhân công để xây dựng các nhà máy lắp ráp sản phẩm thì năng lực của nền kinh tế đó chưa hẳn đã tăng nếu không tận dụng được thời gian phát triển các ngành công nghiệp tham gia vào các chuỗi giá trị gia tăng toàn cầu.
Ví dụ: chỉ riêng tập đoàn SamSung khi đầu tư lắp ráp điện thoại tại Việt Nam đã đạt một giá trị rất lớn tính về sản lượng tuy nhiên hầu như toàn bộ nguyên, vật liệu hay linh kiện đều nhập từ nước ngoài. Do đó, nếu VN không thể phát triển các ngành công nghiệp "ăn theo" hay còn công nghiệp phụ trợ thì sớm hay muộn các tập đoàn cũng sẽ chuyển dần sản xuất qua các quốc gia có chi phí nhân công rẻ hơn như Myanma một khi chi phí tiền lương VN tăng.
GNI: Tổng thu nhập quốc dân. Theo định nghĩa lý thuyết sẽ là tổng tất cả thu nhập của người dân mỗi quốc gia dù trong hay ngoài nước. Tuy vậy,trên thực tế GNI được tính bằng GDP + NIA (hay còn được gọi là NFA _ thu nhập yếu tố ròng từ nước ngoài) tức các khoản chuyển ra nước ngoài và các khoản chuyển về nước.
Đối với VN thì khoản chuyển về lớn nhất là kiều hối và xuất khẩu lao động.
* dữ liệu được lấy từ trang web ADB, chỉ số mean được tính cho 15 quốc gia Châu Á
Các quốc gia được tính vào trung bình chênh lệch
Australia | Bangladesh | China |
Kazakhstan | Korea, Republic of | Malaysia |
Sri Lanka | Thailand | Viet Nam |
India | Indonesia | Japan |
New Zealand | Pakistan | Philippines |
0 comments:
Post a Comment