Tựa là dã tràng se cát biển Đông, se bao nhiêu cát để tàn bấy nhiêu
mê mẩn lãng du của du đãng
Thời không tỉnh giấc- nào chẳng phải ta
chẳng phải ta
Những ngày-những tháng-những mùa quên mất thời đoạn đã lờ lờ qua một khoảng dài. Những câu chữ, những mộng mơ chẳng còn lãng đãng, chẳng theo đuổi được những xúc cảm tí tí-con con.
Câu chữ khẳng khiu, keo kiệt với cuộc đời; quên mất thời ngang dọc những lối cũ...
Những vết cắt lạnh lùng, những thúc ép khô khốc đẩy lùi những khoảng trời riêng, riêng, riêng...
Bất giác ngẩng đầu nhìn trời, nhìn đời, bỗng thấy ta,
tệ quá,
đời quá,
tối quá !
Người có cuộc đời an yên nhẹ nhàng! Hẳn là một ơn huệ tuyệt diệu của cuộc đời. Mỗi khoảnh khoắc đều nhẹ nhàng, dịu dàng với mọi thứ.
Người trần ai đủ ngang dọc giữa sóng gió ! Hẳn cũng là ân tình của một cuộc đời đầy trải nghiệm, hẳn có thể kể với cuộc đời về đời mình sống.
Những đêm dài, thật dài.
Tự mình rót 1 ly vang lớn, tự mình chạm giữa những đêm tối trời
Bỗng những ngày dài, thật dài
Tự ghé mình vào quán cafe cũ bên đường, nhấm nháp vị đắng-ngọt-chua-nhạt nhẽo của dòng nước.
Người có yêu đương cuộc đời, duy nhất một yêu thương. Hẳn là một ơn huệ của sự an yên thời gian, hẳn là cuộc sống đã thương cuộc đời mình.
Người loạn lạc thế giới cuộc tình. Hẳn là phúc trạch của kiếp này, cũng có khi là kiếp trước kiến tạo. Đời trải qua đầy những cung bậc, ấm êm, nhẹ nhàng, cuồng nhiệt, bạo liệt, đớn đau, hủy hoại, khinh bỉ,...Biết trăm ngàn cảm giác xuyên qua tâm hồn, hẳn chai sần, hẳn mê đắm, hẳn là giọt nước đầy những dư vị tận hiến cuộc đời.
Chẳng là đau, chẳng là thương trong một đêm tối trời, ta ngồi ngắm thời gian trôi.
Người có lung lay trước cụ bà mời tờ vé số ở quán nước
Người có rung lên một dây thanh thanh trong tim khi thấy người đàn ông già-mù, mỗi sáng đến trưa đánh đàn ở ngã ba không bóng cây, ông có chờ đợi gì không?
Người có sáng gặp những người thu nhặt từng đồng tiền lẻ rồi trưa chứng kiến những câu chuyện triệu đô, trăm triệu đô...Người có còn cảm xúc chăng?
Ta có còn cảm xúc chăng?Ân huệ trước là giản đơn, sau là phúc duyên của cuộc đời trôi
Tháng ngày qua đi, đời người đã đi qua một phần ba của chuyến đi...
0 comments:
Post a Comment