(1) Những cây xanh, những con đường và những người cũ
Trong một sáng, anh vòng lại một con đường cũ,
Ghé một tiệm ăn cũ,
Gọi một món cũ nhưng đã quên cách gọi món
Nhắc về mùi vị cũ



.....

(2) Hồi đó. Bây giờ. Ngày mai
Hồi đó còn ngơ ngác
Hồi đó chúng ta còn nhiều mộng mơ,
Hồi đó, chúng ta dễ nói ra những lời hứa chắc chắn và ngờ nghệch
Hồi đó,
Hồi đó anh vẫn bận bịu

....

Bây giờ chẳng ai còn khuôn mặt cũ,
Bây giờ tóc bắt đầu bạc nhiều đến bình thường
Bây giờ chẳng ai nói về giấc mơ, chẳng ai dám tô đậm lòng tốt, sự thủy chung, và điều mẫu mực,
Cây trúc thẳng cũng cong vẹo phía này phía khác
Anh gấp trang giấy cũ
Bây giờ
Bây giờ anh lại đi khi trăng vẫn soi sáng ở góc trời đêm, về khi bình minh của ánh trăng vừa ló dạng

.....

Ngày mai ai còn vương lá rơi bàng bạc ở con đường cafe sáng, quán cafe chiều, góc bia buổi tối..
Ngày mai ai còn lang thang phố cũ, ngắm mảnh trăng trôi với lòng dìu dịu
Ngày mai ai viết lên những dòng chữ mới hay chỉ ngày ngày lướt lại những dòng thơ tay cũ,
bút mới, mực mới, đôi tay còn mải mê nơi đâu...
..



(3) Chìa khóa của tủ câu chuyện
Bạn đã lâu mới gặp,
Cũng chẳng từ lý do nào ngoài việc thả "reaction" trên trang xã hội Facebook. Bạn kể nhiều thứ buồn vui đời bạn, ta ngồi nghe, ta bình luận.
Câu chuyện dần vãn, bạn hỏi sao chỉ nghe chuyện bạn, còn chuyện ta thì sao,..Ta bảo, ta có chuyện gì đâu mà kể, đời bình thường, người bình thường, mọi hỉ ái ố nộ sầu tham sân si hận như mọi người.
Bạn bảo bạn lâu rồi mới kể nhiều thế mà ta chẳng kể gì, ta cười.



Vĩ thanh: ai chẳng có những câu chuyện trong tủ khóa kín, bạn đôi khi chỉ có thể trao chìa khóa một lần, có thể bạn cũng trao chìa khóa nhiều lần,...Hình như chìa khóa của tôi rơi đâu mất rồi, hình như tôi cũng đã đánh rơi chìa khóa ai trao rồi nhỉ...

0 comments:

Post a Comment